Bích Nham Lục (91 - 100)
- 05 Nov, 2024
undefined (91 - 100)
TẮC THỨ 91: TÊ GIÁC CỦA DIÊM QUAN
Siêu tình ly kiến, cởi giây gỡ dính, đề khởi hướng thượng tông thừa, chống đỡ chính pháp nhãn tạng
Cần phải ứng đủ mười phương, rõ ràng tám hướng, đến thẳng cảnh giới như thế
Thử nói xem, còn có người cùng đắc cùng chứng cùng tử cùng sinh chăng? Thử nêu lên xem
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Một hôm Diêm Quan gọi thị giả, “Đem cho tôi cái quạt sừng tê giác xem”. Thị giả nói, “Quạt bị gẫy rồi”
Diêm Quan nói, “Nếu như quạt gẫy rồi thì ông đem tê giác lại cho tôi đi”. Thị giả không trả lời được
Đầu Tử nói, “Không phải là tôi từ chối đem tới mà chỉ e rằng sừng trên đầu nó không toàn vẹn”
Tuyết Đậu niệm rằng, “Tôi muốn cặp sừng không toàn vẹn"
Thạch Sương nói, “Nếu như tôi đem nó lại cho hòa thượng thì tôi lại không có nữa”
Tuyết Đậu niệm rằng, “Con tê giác vẫn còn đó"
Từ Phúc vẽ một vòng tròn rồi viết một chữ “tê” trong ấy
Tuyết Đậu niệm rằng, “Vừa rồi đây tại sao không dắt nó tới?"
Bảo Phúc nói, “Hòa thượng lớn tuổi rồi, đừng hỏi người khác nữa có hơn không?”
Tuyết Đậu niệm rằng, “Tiếc thay mất công mà chẳng được gì cả”
VIỆT TỤNG
Chiếc quạt tê giác dùng từ lâu
Hỏi đến té ra chẳng ai biết
Gió mát vô hạn với cặp sừng
Giống như mây mưa qua khó theo
BÌNH
Tuyết Đậu lại nói, “Nếu như các ông muốn gió mát trở lại cặp sừng mọc lại , tôi xin mời các Thiền khách mỗi người nói một chuyển ngữ
Quạt đã gẫy rồi tôi muốn các ông đem tê giác lại cho tôi. Lúc ấy có ông tăng bước ra nói, “Mời đại chúng vào cả tham Thiền đường đi”
Tuyết Đậu hét nói, “Thả câu câu kình ngư lại bắt được nhái bén”
Rồi xuống khỏi tòa. "Chiếc quạt tê giác dùng từ lâu, hỏi đến té ra chẳng ai biết”
Ai cũng có một chiếc quạt sừng tê giác, suốt hăm bốn giờ một ngày đều được nó đắc lực, tại sao lúc hỏi đến lại chẳng ai biết?
Thị giả, Đầu Tử cho đến Bảo Phúc chẳng một ai biết cả. Tuyết Đậu có biết không? Há không nghe Vô Trước đến thăm Văn Thù, lúc họ đang uống trà, Văn Thù dơ chén pha lê lên hỏi, “Phương nam có có cái này không?”
Vô Trước nói, “Không”. Văn Thù nói, “Bình thường họ dùng gì để uống trà?” Vô Trước không nói gì được
Nếu như các ông hiểu được cốt yếu của công án này, các ông sẽ biết được rằng sừng tê giác có vô hạn gió mát, lại cũng thấy được cặp sừng lừng lững trên đầu tê giác
Bốn lão hán này ăn nói như vầy giống nư mây sớm mưa chiều; một khi đã qua khó mà đuổi theo được
Tuyết Đậu lại nói, "Nếu như các ông muốn gió mát trở lại cặp sừng mọc lại, tôi xin mời các Thiền khác mỗi người nói một chuyển ngữ
Quạt đã gẫy rồi tôi muốn các ông đem tê giác lại cho tôi.” Lúc ấy một Thiền khách bước ra nói, “Mời đại chúng vào cả tham Thiền đường đi”
Ông tăng này đoạt mất quyền bính của người chủ
Tuy rằng ông ta nói được một cách hết sức là xít xao song lại chỉ mới nói được có tám phần mà thôi
Nếu như các ông muốn cả mười phần, thì cứ lật đổ giường Thiền cho ông ta
Thử nói xem, ông tăng này có hiểu tê giác hay không?
Nếu như không hiểu, ông lại biết cách nói như thế.
Nếu như ông ta hiểu, tại sao Tuyết Đậu lại không chịu chấp nhận ông ta?
Tại sao Tuyết Đậu lại nói, “Thả câu câu king ngư lại bắt được nhái bén?”
Thử nói xem, rốt cuộc là như thế nào? Các ông cử chỉ nên vô sự, thử niêm xuyết xem sao
⚡️
TẮC THỨ 92: THẾ TÔN MỘT HÔM THĂNG TÒA
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Thế Tôn một hôm thăng tòa
Văn Thù đánh trùy nói, “Quan sát cho kỹ Pháp của bậc Pháp Vương, Pháp của bậc Pháp Vương là như vầy đây”
Thế Tôn bèn xuống khỏi tòa
VIỆT TỤNG
Chuyên gia nếu biết trong rừng thánh
Pháp vương pháp lệnh không như vậy
Trong hội nếu có Tiên Đà khách
Văn Thù hà tất đánh một trùy?
⚡️
TẮC THỨ 93: ĐẠI QUANG SƯ NHẢY MÚA
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Có ông tăng hỏi Đại Quang, “Trường Khánh nói, ‘Nhân thụ trai mà tán thán’ có nghĩa là gì?”
Đại Quang bèn nhảy múa. Ông tăng cúi lạy
Đại Quang bèn nhảy múa. Ông tăng cúi lạy
Đại Quang nói, “Ông thấy được cái gì mà lạy vậy?” Ông tăng bèn nhảy múa
Đại Quang nói, “Con chồn hoang quỉ này!”
VIỆT TỤNG
Tên trước còn nhẹ tên sau sâu
Ai bảo lá vàng là vàng ròng?
Sóng nước Tào Khê nếu tương tự
Biết bao người thường bị chìm đắm
⚡️
TẮC THỨ 94: THẤY CÁI KHÔNG THẤY TRONG KINH LĂNG NGHIÊM
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Kinh Lăng Nghiêm nói, “Lúc tôi không thấy, tại sao ông không thấy cái chỗ không thấy của tôi.
Nếu như ông thấy chỗ không thấy của tôi thì tự nhiên đó lại không phải là cái tướng của cái không thấy kia nữa.
Nếu như các ông không thấy cái không thấy của tôi, tự nhiên nó không phải là một vật nữa, tại sao đó lại không phải là ông?”
VIỆT TỤNG
Toàn với toàn bò đều chướng mắt
Các bậc chuyên gia cũng mô tả
Nếu như muốn gặp lão mặt vàng
Sát sát trần trần ở giữa đường
⚡️
TẮC THỨ 95: TAM ĐỘC CỦA TRƯỜNG KHÁNH
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Trường Khánh có lần nói, “Thà nói rằng A La Hán có tam độc chứ đừng nói là Như Lai có nhị chủng ngữ.
Tôi không nói rằng Như Lai vô ngữ mà chỉ nói là Như Lai không có nhị chủng ngữ mà thôi.
Bảo Phúc nói, “Thế nào là ngôn ngữ của Như Lai?”
Trường Khánh nói, “Người điếc làm sao nghe được?”
Bảo Phúc nói, “Tôi biết ông nói ở mức độ thứ 2"
Trường Khánh nói, “Thế nào là ngôn ngữ của Như Lai?”
Bảo Phúc nói, “Đi uống trà đi!”
VIỆT TỤNG
Đầu hề đệ nhất đệ nhị
Ngọa long chẳng nhìn nước đọng
Nơi không, có trăng sóng trong
Nơi có, không gió sóng nổi
Lăng Thiền khách! Lãng Thiền khách!
Tháng ba cửa Ngu bị điểm ngạch
⚡️
TẮC THỨ 96: BA CHUYỂN NGỮ CỦA TRIỆU CHÂU
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Triệu Châu dùng 3 chuyển ngữ để dạy chúng
Phật bằng vàng không độ được lò
Phật bằng gỗ không độ được lửa
Phật bằng đất không độ được nước
Sau khi dạy 3 chuyển ngữ xong, cuối cùng Triệu Châu nói, “Chân Phật ngồi trong nhà”
VIỆT TỤNG
Phật bùn không qua nước
Thần quang chiếu thiên địa
Trong tuyết nếu chưa thôi
Có ai không giả tạo?
Phật vàng không qua lò
Người đến thăm Tử Hồ
Trên bảng một vài chữ
Gió mát chốn nào không?
Phật gỗ không qua lửa
Thường nghĩ ông phá lò
Cây gậy hốt nhiên đánh
Mới hay cô phụ mình...
⚡️
TẮC THỨ 97: KIM CƯƠNG KINH KHINH TIỆN
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Kinh Kim Cương nói:
“Nếu một người bị kẻ khác khinh rẻ, người ấy kiếp trước có tội chướng đáng bị đọa vào ác đạo, song vì kiếp này bị khinh rẻ, tội nghiệp kiếp trước bèn được tiêu trừ”
VIỆT TỤNG
Ngọc sáng trong tay
Có công được thưởng
Hồ Hán không đến
Toàn vô kỹ lưỡng
Đã không kỹ lưỡng
Ba tuần lạc đường
Cồ Đàm, Cồ Đàm!
Biết tôi hay không?
Lại nói, “Khám phá ra rồi”
⚡️
TẮC THỨ 98: HAI CÁI SAI CỦA THIÊN BÌNH HÒA THƯỢNG
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Lúc Thiên Bình hòa thượng đi hành cước có đến tham kiến Tây Viện. Thường nói rằng, “Đừng nói là ông hiểu Phật pháp, tìm một người cử được thoại đầu cũng chẳng ra.”
Một hôm Tây Viện trông thấy Thiên Bình từ xa, gọi rằng, “ Tùng Ỷ!” Thiên Bình ngẩng đầu. Tây Viện nói, “ Sai!” Thiên Bình bước tới hai ba bước, Tây Viện lại nói, “ sai!”Thiên Bình bước đến gần; Tây Viện nói, “ Hai cái sai vừa rồi, là Tây Viện sai hay là thượng tọa sai?” Thiên Bình nói, “Tùng Ỷ sai.” Tây Viện nói, “Ở đây qua mùa hạ đi, rồi tôi sẽ cùng thượng tọa bàn về hai cái sai kia.” Thiên Bình lúc ấy vẫn bỏ đi.
Sau này lúc trụ viện, Thiên Bình nói với đại chúng rằng, “Ban đầu lúc tôi đi hành cước , bị gió nghiệp thổi đến tận chỗ Tử Minh Trưởng Lão, Trưởng Lão nói, “ Sai!” hai lần liên tiếp, rồi lại giữ tôi qua mùa hạ, để mà bàn luận. Không phải lúc đó tôi mới sai, ngay lúc khởi hành đi phương nam, tôi đã biết là sai rồi.”
VIỆT TỤNG
Các Thiền gia,
Thích khinh bạc
Tham đầy một bụng dùng chẳng được,
Đáng buốn đáng cười lão Thiên Bình
Lại hận lúc đầu đã hành cước
Sai, sai!
Gió mát Tây Viện tan chẩy ngay
Tuyết Đậu lại nói, “Nếu như có ông tăng bước ra nói, ‘Sai!’ Cái ‘sai” của Tuyết Đậu phải so sánh như thế nào với cái ‘Sai’ của Thiên Bình.”
⚡️
TẮC THỨ 99: THẬP THÂN ĐIỀU NGỰ CỦA TÚC TÔNG
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Túc Tông Hoàng Đế hỏi Huệ Trung Quốc Sư, “Thập thân điều ngự là gì?”
Quốc Sư nói, “Thí chủ bước trên đầu Tì Lô mà đi”
Túc Tông nói, “ Quả nhân không hiểu”
Quốc Sư nói, “Đừng nhận thanh tịnh Pháp thân của mình”
VIỆT TỤNG
Thầy của một nước chỉ cưỡng danh
Chỉ mình Nam Dương lừng tiếng thơm
Đại Đường phò được chân thiên tử
Từng đi trên đỉnh đầu Tì Lô
Trùy sắt đập nát hoàng kim cốt
Giữa trời và đất là vật gì?
Ba ngàn sát hải đêm lặng lẽ
Chẳng biết ai vào hang rồng xanh?
⚡️
TẮC THỨ 100: KIẾM SẮC CỦA BA LĂNG
CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)
Có ông tăng hỏi Ba Lăng: “Kiếm sắc là gì?”
Ba Lăng nói: “Từng nhánh san hô chống đỡ mặt trăng”
VIỆT TỤNG
Bình cái bất bình
Khéo quá tựa vụng
Ngón tay bán tay
Dựa trời chiếu tuyết
Thợ hàn khéo chẳng dũa mài được
Thợ giỏi lau chùi mũi chưa xong
Đặc biệt
Từng nhánh san hô chống mặt trăng
⚡️