Type something to search...

Bích Nham Lục (81 - 90)

  • 05 Nov, 2024

undefined (81 - 90)

TẮC THỨ 81: DƯỢC SƠN BẮN NAI

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Có ông tăng hỏi Dược Sơn, trên đất bằng cỏ thấp, có từng bầy nai, làm thế nào để bắn được con nai của loài nai?

Dược Sơn nói, “Xem tên đây!” Ông tăng bèn ngã xuống.

Dược Sơn nói, “Thị giả đâu kéo cái ngã chết này ra ngoài xem”

Ông tăng bèn đi.

Dược Sơn nói, “Những kẻ chơi với đất bùn như thế này đến bao giờ mới dứt”

Tuyết Đậu niệm rằng, “3 bước tuy sống, 5 bước phải chết”


VIỆT TỤNG

Nai của nai

Ngài nhìn xem

Bắn một tên

Chạy ba bước

Năm bước nếu sống

Thành bầy đuổi cọp

Mắt chính xưa nay cho thợ săn

Tuyết Đậu lớn tiếng bảo xem tênm!

⚡️

TẮC THỨ 82: KIÊN CỐ PHÁP THÂN CỦA ĐẠI LONG

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Có ông tăng hỏi Đại Long, “Sắc thân bại hoại, thế nào là kiên cố Pháp Thân?”

Đại Long nói, “Hoa núi nở tựa gấm, nước khe trong như ngọc”.


VIỆT TỤNG

Hỏi mà không biết

Đáp vẫn không hiểu

Trăng lạnh gió cao

Vách cổ thông lạnh

Vui thay gặp được người đạt đạo

Không dùng ngữ mặc đối

Tay cầm roi ngọc trắng

Đánh vỡ ngọc ly châu

Không đập vỡ

Thêm tì vết

Nước có hiến chương

Ba ngàn điều tội

⚡️

TẮC THỨ 83: CỔ PHẬT VÀ CỘT TRỤ CỦA VÂN MÔN

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Vân Môn dạy chúng rằng, “Cổ Phật và cột trụ tương giao là cơ thứ mấy?”

Rồi lại tự đáp, “Nam Sơn mây nổi, Bắc Sơn mưa rơi.”


VIỆT TỤNG

Mây Nam Sơn

Mưa Bắc Sơn

Hăm tám và sáu thầy trước mặt

Đã từng thượng đường ở Tân La

Chưa từng đánh trống ở đại Đường

Sướng trong khổ

Khổ trong sướng

Ai bảo vàng ròng giống như phân?

⚡️

TẮC THỨ 84: BẤT NHỊ PHÁP MÔN CỦA DUY MA CẬT

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Duy Nam Cật hỏi Văn Thù Sư Lợi, “Thế nào là Bồ Tát nhập nhị pháp môn?”

Văn Thù nói, “Theo ý tôi thì ở nơi tất cả các pháp vô ngôn vô thuyết, vô thị vô thức, ly ngôn vấn đáp, đó chính là nhập bất nhị pháp môn”.

Rồi Văn thù Sư Lợi lại hỏi Duy Ma Cật, “Chúng tôi ai nấy đều nói cả rồi, bây giờ nhân giả thử nói cho chúng tôi nghe xem thế nào là Bồ Tát nhập bất nhị pháp môn?”

Tuyết Đậu nói, “Duy Ma Cật nói gì vậy?” Lại nói, “Khám phá ra rồi”.


VIỆT TỤNG

Hét lão Duy Ma này

Từ bi buồn vô ích

Ốm nơi thành Vệ Xá

Toàn thân khô héo đi

Thầy của bẩy Phật tới

Một phòng quét sạch mãi

Hỏi bất nhị pháp môn

Lập tức dựa rồi ngã

Không dựa ngã

Kim mao sư tử không chỗ tìm

⚡️

TẮC THỨ 85: CON CỌP CỦA ĐỒNG PHONG AM CHỦ

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Có ông tăng đến nơi của Đồng Phong Am Chủ rồi hỏi, “Ở chỗ này nếu hốt nhiên gặp cọp thì phải làm như thế nào?”

Đồng Phong bèn gầm lên như cọp. Ông tăng bèn làm ra vẻ sợ hãi. Đồng Phong bật cười ha hả.

Ông tăng nói, “Cái lão tặc này”. Đồng Phong nói, “Thế ông làm gì được lão tăng nào?”

Tuyết Đậu nói, “Kể ra thì cũng được, song 2 tên ác tặc này chỉ biết bịt tai để ăn trộm chuông mà thôi”.


VIỆT TỤNG

Thấy mà không nắm

Ngàn dặm suy nghĩ

Thật là sặc sỡ

Chưa đủ móng răng

Há không thấy Đại Hùng sơn hạ hốt tương phùng?

Âm thanh ánh sáng rung trời đất

Đại trượng phu có thấy không?

Nắm đuôi cọp hề vuốt râu cọp.

⚡️

TẮC THỨ 86: QUANG MINH CỦA VÂN MÔN

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Vân Môn có lời dạy rằng, “Mọi người ai cũng có quang minh cả. Lúc nhìn thì không thấy gì mà chỉ thấy tối om om.

Thế nào là cái quang minh trong mọi người?”

Vân Môn tự trả lời rằng, “Nhà bếp và cổng tam quan.”

Lại nói, “Việc tốt không bằng không.”


VIỆT TỤNG

Tự chiếu sáng một mình

Vì ngài thông một lối

Hoa rơi cây không bóng

Lúc nhìn ai không thấy?

Thấy không thấy

Cưỡi trâu ngược hề vào Phật điện.

⚡️

TẮC THỨ 87: BỆNH VÀ THUỐC TRỊ LẪN NHAU CỦA VÂN MÔN

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Vân Môn dạy chúng rằng, “Thuốc và bệnh trị lẫn nhau. Cả trời đất này là thuốc. Chính mình là gì?”


VIỆT TỤNG

Cả trời đất là thuốc

Cổ kim sao lầm vậy?

Đóng cửa không làm xe

Đường lối tự thênh thang

Sai sai!

Mũi cao tận trời vẫn bị xỏ

⚡️

TẮC THỨ 88: HUYỀN SA TIẾP VẬT LỢI SINH

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Huyền Sa dạy chúng rằng, “Các bậc lão túc ở khắp nơi đều nói về việc tiếp vật lợi sinh.

Hốt nhiên gặp phải ba loại người bệnh phải tiếp họ như thế nào?

Gặp phải người mù thì dù mình có dơ trùy dựng phất trần họ cũng chẳng thấy.

Gặp phải người điếc thì dù mình có nói về tam muội họ cũng chẳng nghe.

Gặp phải người câm thì dù có bảo họ nói họ cũng chẳng nói được.

Vậy thì phải tiếp những người ấy như thế nào?

Nếu như không tiếp được, hóa ra Phật pháp không linh nghiệm sao?”

Có ông tăng hỏi Vân Môn về vấn đề trên.

Vân Môn nói, “Ông lễ lạy đi cái đã”.

Ông tăng lạy xong đứng dậy. Vân Môn lấy gậy thọc vào người ông tăng, ông tăng lui lại.

Vân Môn nói, “Ông đâu có bị mù”.

Rồi Vân Môn lại gọi ông ta bước đến gần, ông tăng bước đến gần.

Vân Môn nói, “Ông đâu có bị điếc.” Vân Môn nói, “Ông có hiểu không?” Ông tăng nói, “Không hiểu”.

Vân Môn nói, “Ông đâu có bị câm.” Ông tăng bèn tỉnh ngộ.


VIỆT TỤNG

Đui mù câm điếc

Tuyệt dứt cơ nghi

Trên trời dưới trời

Vui thay buồn thay

Ly Lâu không biện chính sắc

Sư Khoáng há hiểu huyền ty?

Sao bằng ngồi không dưới khung cửa

Lá rụng hoa nở tự có thời

Lại nói có hiểu hay không?

Trùy sắt không lỗ

⚡️

TẮC THỨ 89: TAY VÀ MẮT CỦA ĐẠI BI BỒ TÁT

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Vân Nham hỏi Đạo Ngô, “Từ Bi Bồ Tát dùng nhiều mắt và tay như thế để làm gì?”

Đạo Ngô nói, “Giống như người nửa đêm đưa tay ra sau lưng để tìm gối”.

Vân Nham nói, “ Tôi hiểu rồi”.

Đạo Ngô nói, “Ông hiểu như thế nào?”

Vân Nham nói, “Toàn thân là tay với mắt”.

Đạo Ngô nói, “Ông nói hết sức là xít xao, song lại chỉ mới nói được có tám phần.”

Vân Nham nói, “Thế theo sư huynh thì như thế nào?”

Đạo Ngô nói, “Khắp thân là tay với mắt”


VIỆT TỤNG

Toàn thân đúng

Khắp thân đúng

Niêm lên vẫn cách mười vạn dặm

Tung cánh Bằng bay chín tầng mây

Gây gió thổi tung nước bốn biển

Bụi trần nào đó hốt nhiên sinh?

Cụm Lông nào hề vẫn chưa ngừng?

Há không thấy

Lưới ngọc buông rủ ảnh chập chùng?

Đôi mắt đầu gậy từ đâu sinh?

Hét!

⚡️

TẮC THỨ 90: BÁT NHÃ THỂ CỦA TRÍ MÔN

CÔNG ÁN (CỬ / TẮC)

Có ông tăng hỏi Trí Môn, “Bát nhã thể là gì?”

Trí Môn nói, “Sò ngậm trăng sáng.”

Ông tăng hỏi, “Bát nhã dụng là gì?

Trí Môn nói, “Con thỏ mang thai.”


VIỆT TỤNG

Một phiến hư không trên tình trần

Người trời từ đó thấy Không Sinh

Sò ngậm thỏ huyền ý thâm sâu

Tung gậy chiến tranh với Thiền gia

BÌNH

“Một phiến hư không trên tình trần.” Chỉ với một câu này mà Tuyết Đậu tụng được rất là hay, tự nhiên là thấy được ý của cổ nhân.

6 căn trong trẻo là cái gì vậy? Chỉ là một phiến hư minh ngưng tịch này mà thôi. Các ông không cần phải lên trời để tìm nó, cũng không cần cầu nó ở nơi người khác.

Thường quang lúc nào cũng hiển hiện trước mắt chúng ta, ở ngay chỗ này đây nó cao vời vợi như thể vách đá vạn trượng, siêu việt trên ngôn ngữ và cảm thức.

Pháp Nhãn viết trong bài Tụng Viên Thành Thực tính rằng, “Lý cực quên tình trần, làm sao lập luận dụng? Khắp nơi trăng sương đêm, rơi trên suối trước mặt.

Quả chín nặng bầy khỉ, núi xa giống lạc đường. Ngẩng đầu còng trăng tàn, hướng tây của nhà ta”.

Cho nên mới có lời nói rằng, “Tâm là căn pháp là trần, cả hai giống như vết trên gương. Khi hết cáu bụi ánh sáng hiện, tâm pháp đều quên tính tức chân”.

Lại cũng có lời nói rằng, “Ở mãi trong ba gian nhà cỏ, một đạo thần quang vạn cảnh nhàn.

Đừng lấy thị phi phán đoán tôi, phù sinh xuyên tạc chẳng tương quan”.

Mấy bài tụng này cốt ý chỉ để cho các ông thấy được ý nghĩa của câu “ một phiến hư không trên tình trần” mà thôi.

“Người trời từ đó thấy Không Sinh.” Há không biết cái tích rằng Tu Bồ Đề đang ngồi tĩnh tọa trên vách đá, chư thiên rải hoa tán thán.

Tu Bồ Đề nói, “Chẳng hay người rải hoa trên không rồi tán than. Tu Bồ Đề nói, “Chẳng hay người rải hoa trên không rồi tán thán là ai đó?”

Thiên Tử nói, “Tôi là Phạm Thiên.” Tu Bồ Đề hỏi, “Tại sao ngài lại tán thán?”

Phạm Thiên nói, “Tôi kính trọng tôn giả khéo giảng Bát Nhã Ba La Mật Đa”.

Tu Bồ Đề nói, “Tôi chưa từng nói một chữ về Bát nhã, tại sao ngài lại tán thán?”

Phạm Thiên nói, “Tôn giả không nói tôi cũng không nghe, đó là Bát Nhã chân thực”.

Rồi lại iếp tục làm đất rung chuyển và rải hoa xuống như mưa.

Nhìn xem Tu Bồ Đề mới khéo giảng Bát nhã mà chẳng cần nói gì đến thể với dụng.

Nếu như các ông thấy được chỗ này ắt các ông hiểu được câu nói của Trí Môn rằng, “Sò ngậm trăng sáng,” và “con thỏ mang thai”.

Tuy rằng ý của cổ nhân không ở nơi ngôn cú, song trong câu trả lời của họ mới có ý nghĩa thâm sâu làm sao, khiến cho Tuyết Đậu phải nói rằng, “Sò ngậm thỏ huyền ý thâm sâu”.

Đến chỗ này “tung gậy chiến tranh với Thiền gia”. Các người học Thiền trong thiên hạ vẫn cứ tránh cái ầm ĩ, song chưa có một người nào hiểu được dù là trong mộng.

Nếu muốn cùng tham Thiền với Trí Môn và Tuyết Đậu cần phải ghé mắt nhìn mới được.

⚡️

Tags :
Share :

Related Posts